Lâu ngày ko gặp chị hàng xóm cũ thì mình được nghe chị kể là con trai chị bị trầm cảm sau đợt giãn cách xã hội đến nay, uống thuốc 2 bệnh viện rồi mà ko cải thiện mấy, liều tăng nặng.
Mình cũng hỏi thăm và hay gửi em link các bài trên trang Trầm cảm Trong Suốt. Cũng tầm 4-5 tháng em mới đủ duyên bắt đầu nghe thử.
Em chia sẻ là khi khoẻ em có nghe, thực hành về Biết ơn như câu chuyện tự sự của 1 bạn trên trang Trầm cảm Trong Suốt, và cảm nhận một số thay đổi bên trong.
Đủ duyên gần đây thì hai mẹ con bắt đầu đi phóng sinh, đến nơi là hai mẹ con xông xáo lên thuyền bê vác cá, mồ hôi đầm đìa nhưng rất hào hứng nhiệt tình, hẹn đi cả 2 điểm phóng sinh ở quận 2 và bình thạnh hằng tuần.
Hôm đi phóng sinh đứng gần nghe em đọc theo lời dẫn phóng sinh, mình cảm nhận em xúc động. Sáng hôm sau em nhắn mình là em thức cả đêm nhưng sáng ra kỳ diệu là em rất tỉnh táo nhẹ nhàng, và hỏi mình là em muốn tìm hiểu về Phật Giáo. Mình gửi em về Trà đàm, trang youtube Biết và add em vào nhóm Hoa sen trên lửa tu giữa đời thường.
Một hôm gần đây em nhắn hỏi mình tìm việc cho 1 bạn em mới quen trong nhóm chat của các bạn trầm cảm, vì người bạn này nhắn là đang chán chường bế tắc và quyết định là tối đó sẽ nhảy cầu Sài Gòn tự tử.
Nhận tin nhắn của em ấy thì lòng mình hiện ra một cảm giác bối rối, và cuộn lên những dòng suy nghĩ băn khoăn lo lắng:
“Mình nên nói gì nhỉ?”,
“Mình nên làm gì nhỉ?”,
“Mà thông báo tự tử vậy thì khả năng ko tự tử đâu”,
“Mà lỡ tự tử thì mình cũng liên quan, cũng góp phần”
“Thì mấy bạn còn lại cũng bị ảnh hưởng, rồi có thể tự tử thêm nữa. Mình lại liên quan, góp phần”
“Mình bất lực ghê, chả biết làm gì.”
“Tại sao là mình? Tại sao là tự tử? Tại sao cho tui dính vô huhu”
…
Ngay lúc đó bên 1 nhóm chat xàm khác mn cũng rủ nhau bốc bài cho 1 drama khác. Mình nhớ ra bộ bài nên cầm ra ban công, ngắm không gian thoáng đãng rộng mở trước mắt, cầu nguyện:
“Lạy Biết, vì lợi ích tất cả chúng sinh, xin cho con nhận được lời khuyên phù hợp nhất trong câu chuyện này.”
Mình bốc ra 3 lá.
Nhận lá bài đầu tiên về “hành động bên ngoài”, mình phì cười với chính mình vì bị bộ bài bắt thóp trúng tim đen. Nghe “bạn tự tử” nhưng dòng suy nghĩ cảm xúc trong mình chỉ cuồn cuộn xoay quanh “tôi” được gì mất gì. Lá bài nhẹ nhàng khều ra cách hành xử hiện tại của mình là đang “nghĩ về bản thân mình quá nhiều” nên đang “phóng đại nỗi khổ của mình lên”.
Nghe nhắc xong mình có sự thả lỏng ra, bình tĩnh hơn, bắt đầu nghĩ về câu chuyện và cảm nhận cảm xúc của em đang nhắn tin với mình và người bạn muốn tự tử kia.
Thì lá bài thứ hai “nhận thức bên trong” hiện ra nhắc về “trái tim biết thương yêu” và “sự kỳ diệu của tình thương”. Mình rõ ràng hơn hẳn, lòng mềm lại, thả lỏng, rộng mở, lắng nghe, cảm nhận và tin tưởng để trái tim dẫn đường.
Và trong sự đón nhận rộng mở và im lặng đó, lá bài thứ ba về “sự ban phước bí mật” bên dưới câu chuyện này hiện ra, nhắc mình về lý do tại sao câu chuyện này, cảnh này hiện ra trong đời mình?
Sứ mệnh của nó chính là để “giúp mình tăng trưởng trí tuệ”. Thì bắt đầu những lời nhắc về bản chất sự thật hiện ra, bắt đầu bằng câu thơ “Mọi việc chỉ trong suy nghĩ thôi”. Nãy giờ cả câu chuyện lên xuống này chỉ là dòng suy nghĩ, cảm xúc, hình ảnh, cảm giác,… liên tục hiện tan trong sự luôn biết này.
Đến đây thì mình thả lỏng hẳn trong một niềm tin rằng ko thể bị hại, và để xem tiếp theo như nào.
Sau đó với suy nghĩ “bài siêu xịn, hỏi bài đã, rồi làm gì thì làm”, mình nhắn hỏi em ấy rút bài cho em ấy xem thế nào. Và 3 lá bài hiện ra cho em mà rất kỳ diệu là mình thấy cũng như củng cố lời nhắc cho mình.
Lá bài đầu tiên cũng nhắc về động cơ hành động “chỉ vì mình”, hai lá bài còn lại thì trùng với hai lá của mình, nhắc về “sự kỳ diệu của trái tim yêu thương” và sứ mệnh giúp “tăng trưởng trí tuệ” của những điều đang xảy ra này.
Và câu chuyện chat tiếp theo với em cứ tự hiện ra trong một tâm thế “cứ biết thôi”.
Biết ơn những lời nhắc đúng lúc từ người bạn Bộ bài Trong Suốt. “A friend indeed is a friend in need” Một người bạn thực sự là một người bạn hiện ra đúng lúc cần
Một thông điệp sự thật đúng lúc có thể làm sáng lên một khoảnh khắc, một ngày, thậm chí một cuộc đời của ai đó
– Chia sẻ của chị Nguyễn Lê Thanh Hà –
Tham gia nhóm Hội thích rút bài Trong Suốt của chúng tôi để được đọc thêm những câu chuyện thú vị và hấp dẫn hơn.