“Bạn là nguồn gốc tạo ra mọi đau khổ và hạnh phúc bạn gặp trên đời này. Đó là một loại trí tuệ sâu thẳm.”
Trước đây, tôi từng có một mối tình sâu đậm với một người đàn ông mà tôi tin rằng là tình yêu của đời mình. Chúng tôi đã yêu nhau 3 năm, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, và tôi thực sự tin rằng anh ấy sẽ là người bạn đời của tôi. Nhưng rồi, một ngày, anh nói lời chia tay tôi chỉ đơn giản vì “không hợp”. Cảm giác đau khổ đến nghẹn thở, tôi không tin vào những điều anh đang nói. Nhưng đó là sự thật, anh đã dừng mọi liên lạc với tôi. Điều đau đớn nhất là tôi nhận ra anh đã có người khác ngay trong lúc quen tôi.
Tôi trách móc anh ấy rất nhiều, cho rằng mọi đau khổ của mình đều đến từ sự phản bội của anh ấy. Mỗi ngày tôi đều chìm đắm trong đau khổ và tuyệt vọng, anh ấy đã phá hủy cuộc đời tôi. Tôi không thể tập trung vào công việc, không thể vui vẻ hay tìm thấy niềm vui trong những điều trước đây từng làm tôi hạnh phúc. Tôi cảm thấy bị mắc kẹt trong vòng xoáy của sự đau khổ và oán giận.
Trong cơn tuyệt vọng, tôi đã gặp một người bạn và cô ấy đưa cho tôi bộ bài Trong Suốt Tình yêu & Cuộc sống, nói tôi hãy rút 1 lá bài. Mặc dù cũng không tin lắm, nhưng tôi cũng rút một lá. Khi tôi mở lá bài, tôi nhận được thông điệp: “Bạn là nguồn gốc tạo ra mọi đau khổ và hạnh phúc bạn gặp trên đời này. Đó là một loại trí tuệ sâu thẳm.”
Nhìn vào lá bài và cảm thấy như có điều gì đó chạm đến tận sâu thẳm trong trái tim mình. Chợt bừng tỉnh, Tôi nhận ra rằng, dù sự phản bội của anh ấy đã gây ra nỗi đau ban đầu, nhưng chính tôi là người kéo dài và khuếch đại nỗi đau đó. Tôi đã tự nhốt mình trong vai diễn của một người phụ nữ đau khổ, không cho phép bản thân được hạnh phúc hay tìm kiếm niềm vui mới. Đau khổ hiện tại là do chính tôi tạo ra chứ không phải là do anh ấy. Tôi tin rằng mình chính là người phụ nữ đã hi sinh rất nhiều cho mối quan hệ này, đã bị phản bội, chính là người phụ nữ bị người ta coi thường, người ta dễ dàng từ bỏ. Bởi những niềm tin như vậy mới khiến tôi ngập tràn trong đau khổ không thể thoát ra.
Thông điệp này làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi nhận ra rằng, mình có thể là nguồn gốc của sự đau khổ, nhưng đồng thời cũng có thể là nguồn gốc của hạnh phúc. Mọi cảm xúc và trải nghiệm tôi gặp phải đều do cách tôi nhìn nhận và phản ứng với chúng. Tôi có quyền thay đổi cách mình tiếp cận với cuộc sống. Tôi sẽ nhìn đây như một trải nghiệm, một bài học đáng giá trong cuộc đời tôi. Từ bài học này dạy cho tôi cách nhìn người thực tế hơn, tuy đau đớn, nhưng có giá trị. Tôi nhận ra rằng, tôi hoàn toàn có thể sống hạnh phúc mà không cần có anh ta. Nghĩ đến đây, tự nhiên tôi cảm thấy thầm biết ơn người ấy đã cho tôi bài học quý giá, đã sớm kết thúc mối quan hệ với tôi để tôi không tiếp tục bị nhầm lẫn hay ảo tưởng trong tình yêu nữa.
Sáng tác